Ảnh minh họa
Vào mỗi dịp giỗ mẹ, 4 anh em tôi luôn sắp xếp thời gian để về quê đông đủ. Bữa cơm nào cũng làm 3 mâm. Vừa ăn sáng xong đã lo chuẩn bị bữa trưa. Tôi là gái út lại hậu đậu, nấu ăn không ngon nhưng các chị dâu thì đảm đang và rất khéo.
Người vui nhất là bố tôi, ông ngồi trò chuyện với các con về thời sự, về chuyện làng quê. Bố kể về cuộc sống khó khăn ngày xưa cho các cháu nghe. Ông cũng không quên lôi một hòm giấy khen của anh em tôi ra, nói cho các cháu về thành tích học tập của bố mẹ chúng.
Câu mà bố từng nói cho anh em tôi, giờ thường nói lại cho các cháu: “Dù cho các con có học giỏi bao nhiêu đi nữa mà không có đức thì cũng bỏ đi”.
Mỗi lần nghe câu nói đó của bố mà ngẫm lại thấy rất đúng trong cuộc sống. Chính vì sống đức độ nên tôi rất được đồng nghiệp yêu quý và được sếp trọng dụng.
Tôi để ý thấy các chị dâu mình đều sống rất tốt, luôn cố gắng để gia đình hòa thuận mọi người được vui vẻ đoàn kết. Các anh trai tôi thật khéo chọn vợ.
Sau khi giỗ mẹ xong, anh em tôi chuẩn bị quay trở lại thành phố, bố bất ngờ đưa cho chúng tôi xem một cuốn sổ tiết kiệm. Bố bảo tháng trước đất được giá và đã bán 2 mảnh đất đứng tên ông, được 4 tỷ.
Bố nói là cả đời này bố mẹ đã cho chúng tôi tri thức để vào đời. Bây giờ chúng tôi đều thành đạt cả, ai cũng có nhà to xe sang. Bố biết chắc anh em tôi sẽ không cần số tiền 4 tỷ đó nữa mà khuyên bố để dưỡng già. Thế nhưng bố đã có lương hưu, bố muốn làm một điều gì đó tốt cho đời. Thế nên ông đã nghĩ đến việc làm từ thiện. Bố bảo ở xã có nhiều gia đình khó khăn, bố muốn dùng số tiền đó để giúp đỡ mọi người. Cả đời bố luôn dạy con cháu sống phải đức độ, luôn giúp đỡ người khác. Bây giờ bố muốn dùng hành động thực tế để chứng minh cho các cháu biết mà học tập.
Việc làm của bố quá tốt, đúng là khiến chúng tôi bất ngờ và cảm thấy bố đúng là một tấm gương tốt để bản thân chúng tôi noi theo, cũng để chúng tôi dạy dỗ con cháu sau này. Cảm ơn bố vì anh em chúng tôi được là con của bố!
0 Bình luận