Chồng tôi là người đàn ông giữ tiền rất chặt. Trước khi cưới, anh đã thống nhất với tôi là tiền ai nấy giữ, mỗi tháng anh chỉ đưa cho tôi 4 triệu để chi tiêu trong gia đình và tôi không được hỏi về tiền lương của chồng. Khi đó, tôi phân vân lắm nhưng nghĩ cưới rồi, sống với nhau thì anh sẽ thay đổi. Nào ngờ, 8 năm nay, tôi đã sống trong cuộc hôn nhân "tiền bạc phân minh" đúng như lời anh nói.
Tôi không biết lương chồng là bao nhiêu? Tôi cũng không được quyền hỏi điều đó. Với số tiền 4 triệu anh đưa, thật sự tôi không đủ chi tiêu bởi mức lương của tôi cũng thấp. Mọi thứ trong nhà, tôi đều phải tằn tiện, chắt chiu. Ngay cả cái cặp mới của con, tôi cũng đắn đo mãi mà không dám mua.
Năm nay con gái tôi học lớp 1. Tôi đã xin một cái cặp cũ của con chị đồng nghiệp cho con gái mình dùng. Con bé buồn lắm.
Tối qua, con ngồi trong phòng vẽ gì đó mà tôi gọi ăn tối mấy lần cũng không nghe. Tôi vào phòng con, cầm bức tranh con vẽ mà rớm nước mắt. Con vẽ một cái cặp mới. Bức vẽ với những đường nét nguệch ngoạc nhưng lại chứa đầy khao khát và ước mơ. Mà ước mơ đó có gì là cao xa đâu, chỉ là một cái cặp mới thôi.
Tôi cầm bức tranh đưa cho chồng xem. "Nếu như anh cảm thấy yêu tiền hơn yêu gia đình, thà đem tiền gửi ngân hàng chứ không cho con thì chúng ta ly hôn thôi". Tôi nói trong ấm ức.
Chồng tôi ngồi thẫn thờ một lúc. Rồi anh vào phòng, lấy ra thẻ ngân hàng đưa cho tôi. Anh nói mỗi tháng anh làm được 20 triệu, tôi cứ việc chi tiêu cho gia đình và tiết kiệm. Giờ anh đưa tiền lương cho vợ giữ cũng như là tin tưởng tôi hoàn toàn. Còn tiền làm thêm anh kiếm được tầm 4 triệu/tháng thì anh gửi đều cho bố mẹ hai bên.
Tôi sững sờ nhìn chồng. Anh nói mấy năm qua, tiền tiết kiệm, anh đã gửi ngân hàng, được hơn 1 tỷ và sau này cũng là để dành cho các con.
Tôi nói ngày mai bố mẹ sẽ chở con đi mua một cái cặp mới và mấy bộ quần áo. Con bé mừng rối rít. Chồng tôi cuối cùng cũng thay đổi rồi. Anh đã biết tin tưởng vợ và quan tâm tới gia đình.
0 Bình luận