Tôi
ngơ ngác
,
không hiểu ý định
của
anh trai
mình. Khi anh ấy nói câu tiếp theo, tôi mới vỡ lẽ ra.
Anh tôi rất khá giả bởi anh ấy có chí tiến thủ,
tầm nhìn xa
và
mạnh dạn làm giàu
. Còn chồng tôi, anh lại thích
cuộc sống yên bình
, không đua chen với đời và chấp nhận mức lương 9 triệu/tháng.
Nếu không có con thì với tổng lương của hai vợ chồng là 16 triệu có lẽ đủ chi tiêu. Nhưng từ khi tôi sinh đôi hai đứa con, kinh tế bắt đầu trở thành gánh nặng. Tháng nào tôi cũng phải cố
gắng vun vén
,
tiết kiệm từng đồng
mới đủ chi tiêu.
Tháng vừa rồi, chồng tôi lại xin nghỉ việc vì những lý do khó nói. Biết chồng buồn nên tôi cũng không nỡ giận, không nỡ trách cứ anh. Thiếu tiền, tôi lấy tiền tiết kiệm ra tiêu. Anh trai tôi biết chuyện nên chuyển khoản cho tôi 5 triệu để mua sữa, bỉm cho 2 cháu.
Tuần trước, anh trai tôi mua
xe
ô tô. Đây là chiếc xe thứ 2 của gia đình anh ấy. Hôm qua, anh trai bỗng gọi vợ chồng tôi đến ăn cơm tối. Thấy nhà cửa của anh sang trọng, bề thế, thú thật, tôi cũng chạnh lòng.
Ăn cơm xong, khi tôi đang rửa bát dưới nhà bếp thì anh ấy bỗng lấy ra chiếc chìa khóa xe, đưa cho tôi. Tôi còn đang ngơ ngác không hiểu gì thì anh đã nói tiếp:
“Vợ chồng anh cho hai đứa mượn chiếc xe này. Em khuyên thằng Minh (chồng tôi) chịu khó lái xe taxi gia đình để kiếm thêm thu nhập. Nếu chăm chỉ, trung thực và vui vẻ, chắc chắn sẽ có lượng khách ổn định thôi. Còn số khách ban đầu thì để anh giới thiệu giúp vài người. Anh không đưa trước mặt hai vợ chồng vì sợ chồng em tự ái rồi không nhận xe”.
Tôi không ngờ anh lại giúp vợ chồng tôi một chuyện lớn thế. Tôi vui vẻ cảm ơn anh trai và về nhà nói chuyện này với chồng, nhưng chồng tôi lại không đồng ý. Anh nói không muốn nhận sự thương hại của anh vợ và sẽ tự kiếm việc làm để không phải lệ thuộc vào ai. Tôi phải thuyết phục thế nào thì chồng mới chịu nhận và đi chạy xe đây?
Đêm tân hôn, tôi khóc cạn nước mắt trong nhà tắm, nhường giường cho người khác
Đến giờ đi ngủ, chồng tôi trải chiếc đệm ra phòng khách rồi nói chúng tôi sẽ ngủ tạm như vậy vài tháng.
Tôi quyết định yêu Hùng vì anh là người đàn ông có chí tiến thủ. Từ quê ra thành phố lập nghiệp, vậy mà 30 tuổi, anh đã có thể mua được căn chung cư để ở. Căn hộ khá nhỏ, chỉ có một phòng ngủ nhưng đến 3 người sống. Hai người còn lại là anh trai và chị dâu của Hùng.
Trước khi kết hôn, tôi sợ ở nhiều người, nhà chật bất tiện nên đã nói chuyện với anh chị. Lúc đó anh chồng nhiệt tình lắm, còn bảo sẽ tìm nhà trọ ngay. Vậy mà cưới xong, tôi về thẳng nhà thì thấy đồ đạc vẫn còn nguyên. Chẳng có chút gì là thay đổi so với ngôi nhà cũ.
Tôi đánh tiếng hỏi chị dâu bao giờ thì chuyển. Chị ấy lại lấy tay xoa bụng rồi ráo hoảnh đáp:
"Chị bầu sắp sinh rồi, giờ chuyển chỗ ở cũng phức tạp lắm. Chú Hùng bảo cứ ở đến khi sinh cháu rồi tính tiếp, chú ấy chưa nói với thím à?".
Thế đấy mọi người ạ. Nhà có một phòng ngủ, trong phòng đều là đồ đạc của gia đình anh chồng. Tất nhiên, ngay cả chiếc giường cũng bị anh chị ấy chiếm dụng. Đêm tân hôn, chồng trải đệm ra phòng khách rồi bảo tôi nằm tạm. Chị dâu đang bầu lại bắt chị ấy nằm dưới đất thì không hay.
Thấy tôi cứ ngồi trên sofa mãi, chồng xoa dịu và hứa chị dâu sinh xong sẽ tìm nhà cho anh chị. Ấm ức quá, tôi chạy thẳng vào nhà tắm rồi bật khóc nức nở. Thà không có nhà đã đành, đằng này nhà có, vậy mà chúng tôi vẫn phải nằm ngoài phòng khách tạm bợ như vậy sao? Theo những gì chồng tôi và anh chị chồng nói, chúng tôi sẽ còn sống chung ít nhất là 3 tháng nữa. Cho dù không nảy sinh mâu thuẫn thì tôi cũng không thể chấp nhận nhường phòng cho người khác như vậy được. Tôi nên làm gì để anh chồng và chị dâu chấp nhận chuyển ra ngoài ở đây?
(Xin giấu tên)