Sau 3 năm hôn nhân tẻ nhạt, nhiều cãi vã vợ chồng tôi chọn giải pháp ly hôn để giải thoát tất cả, cho nhau lối đi riêng. Tuấn - chồng cũ tôi là người bảo thủ, khó khăn lắm anh mới chịu ký vào đơn ly hôn. Tuấn tâm sự , dù cãi nhau hay mâu thuẫn gì anh không muốn ly hôn nhưng tôi chẳng thể chịu được người đàn ông cục cằn, có men rượu vào là nặng chân tay với vợ. Tôi rất sợ điều đó.
Hai vợ chồng thoả thuận, tranh chấp cả năm trời cuối cùng chúng tôi thống nhất ly hôn với điều kiện vẫn ở chung nhà "vì con". Tuấn không muốn xa con, không muốn con phải chịu cảnh xa bố mẹ khi quá nhỏ. Thương con, nghĩ Tuấn nói có lý nên tôi đồng ý. Vậy là chúng tôi ly hôn trên giấy tờ, tôi được quyền nuôi con nhưng hai người vẫn ở chung nhà, có khác là không ngủ chung giường mà thôi.
Sau ly hôn cuộc sống của tôi và Tuấn vẫn vậy, người ngoài nhìn vào cứ nghĩ chúng tôi chưa chia tay. Tuấn vẫn kiểm soát tôi, vẫn không thoải mái khi tôi đưa bạn về nhà chơi, hay mặc đẹp đi ra ngoài hẹn hò với ai đó. Chúng tôi vẫn cãi nhau, vẫn to tiếng và tôi nói rằng Tuấn chẳng có quyền gì. Anh ta lại bảo vì anh là bố của con tôi nên không muốn con có người mẹ lăng loàn.
Hơn nửa năm sống chung sau ly hôn, cảm thấy cuộc hôn nhân vẫn ngột ngạt tôi quyết định "nhường" quyền nuôi con cho chồng cũ để mình có cuộc sống tự do nhưng anh không chịu. Anh vẫn bắt tôi làm theo thỏa thuận trước đó, hai người ở chung cùng chăm con cái. Tôi đành cố gắng vì con, chứ thực sự tôi chán ghét cuộc sống này lắm rồi.
Thế nhưng hôm qua đi làm về, Tuấn đưa bạn về nhà nhậu. Trong cơn say, tôi nghe hai người đàn ông tỉ tê với nhau, rằng Tuấn chọn ở chung sau ly hôn vì sợ tôi đến với người khác, sợ tôi hạnh phúc. Tuấn bảo tôi không còn là vợ anh nhưng cũng đừng mơ đến chuyện đến với ai. Tôi phải ở vậy để chăm con chứ không được đến với ai nữa.
Sự ích kỷ, tính toán của anh ta khiến tôi phát sợ. Hoá ra lý do ở chung để chăm con chỉ là cái cớ mà thôi, sự tính toán ấy tôi không hề hay biết. Choáng váng về lý do sâu cay của chồng, tôi quyết định bế con đi tay trắng, không cần chia đôi tài sản căn nhà này nữa nhưng chồng không đồng ý. Anh nói, tôi ở đâu anh ta sẽ ở đó, nếu anh ta không có hạnh phúc thì tôi đừng hòng có được điều ấy.
Thực sự tôi rất mệt mỏi với người đàn ông này, cưới nhau vì yêu mà sao khi ở với nhau, ly hôn rồi vẫn không thể hiểu tôn trọng, mong lại hạnh phúc cho nhau được chứ. Tôi không biết mình phải làm gì với người đàn ông này, làm thế nào để anh ta buông tha cho mẹ con tôi đây. Giá như anh nghĩ cho con thì tôi có thể nín nhịn chấp nhận, đằng này lại không phải vậy. Chẳng lẽ ly hôn rồi tôi vẫn phải ở với người đàn ông này đến già ư? Tôi phải làm gì để được giải thoát đây?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet