Trang Chủ > Tình cảm > Đi công tác 2 tuần, chồng tôi choáng ngợp khi gặp vợ trong nhà hàng

Đi công tác 2 tuần, chồng tôi choáng ngợp khi gặp vợ trong nhà hàng

Việt giải trí
24/09/2022 02:11:42

Tôi quyết tâm thay đổi bản thân để chồng không còn dám chê bai , coi thường vợ nữa.

Đi công tác 2 tuần, chồng tôi choáng ngợp khi gặp vợ trong nhà hàng-1

ADVERTISEMENT

Đọc bài viết “Bị chồng chê, tôi rút 100 triệu định đi làm đẹp nhưng rồi lại do dự”, tôi như thấy bản thân mình vào một năm trước. Lúc đó tôi cũng giống người vợ trong bài viết, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chồng con. Mọi việc trong nhà, đối nội đối ngoại, tôi lo lắng chu toàn. Đến mức, dòng họ, xóm làng còn lấy tôi làm hình mẫu con dâu tương lai cho con cháu họ.

Thế mà tôi vẫn bị chồng chê. Anh coi thường tôi không biết làm đẹp. Anh bảo đi chung với tôi sợ xấu hổ vì bị mọi người hiểu lầm tôi là “chị gái” của anh. Lần một, lần hai bị chồng chê, tôi đau khổ, dằn vặt bản thân. Đến lần 3, tôi quyết định “vùng dậy”, tân trang chính bản thân mình để thay đổi cái nhìn của chồng.

Tôi không còn tiếc tiền khi “đầu tư” cho mình nữa. Tôi sẵn sàng chi tiền mua một bộ váy gấp đôi tiền lương hàng tháng của mình. Đó cũng là lần đầu tiên tôi chi tiền mạnh tay đến vậy. Nhưng giờ nghĩ lại, tôi vẫn không cảm thấy hối hận. Tại sao chồng tôi có thể bỏ tiền nhậu nhẹt mỗi tháng, mà tôi lại không dám mua một bộ váy mà mình thích chứ?

Khi đó, chồng tôi đi công tác 2 tuần. Ngày biết tin anh về, tôi dẫn 2 con đi ăn uống tại một nhà hàng sang trọng trong thành phố. Tôi gọi điện cho anh, bảo anh thích thì đến ăn cùng vợ con.

Anh đến, thấy tôi mặc bộ váy sang trọng, trang điểm cẩn thận; hai con cũng mặc đẹp, ngồi ngay ngắn trong nhà hàng mà biểu lộ rõ sự choáng ngợp . Bữa ăn hôm đó khiến tôi “bay vèo” 4 triệu bạc.

Nhưng sau đó, chồng tôi bắt đầu nhìn vợ bằng ánh mắt khác. Anh tò mò, thắc mắc trước sự thay đổi của tôi. Tôi chỉ bảo đang thay đổi mình vì không muốn bị gò bó bản thân trong một hình mẫu cứng nhắc nữa. Không chỉ thế, tôi phân chia rạch ròi công việc nhà để chồng hiểu được sự khổ sở và hi sinh trước đây của vợ. Nhờ thế, anh đã không còn lên giọng trách vợ chuyện cơm nước, chăm con nữa.

Hiện giờ, tôi bứt phá bản thân bằng cách thay đổi môi trường làm việc khác và đang phấn đấu từng ngày. Cuộc hôn nhân của tôi cũng thú vị và hạnh phúc hơn trước rất nhiều. Thế mới nói, phụ nữ cứ mãi hi sinh mà không biết hưởng thụ, không biết chăm sóc bản thân là một sai lầm lớn.

ADVERTISEMENT

Tặng chị gái cái áo hàng hiệu không ngờ lại khiến chuyện tồi tệ hơn

Vì cái áo mà chị em giận dỗi nhau. Nếu không thay đổi bản thân mình, chị gái tôi sẽ khổ suốt đời mà thôi.

Đi công tác 2 tuần, chồng tôi choáng ngợp khi gặp vợ trong nhà hàng-2

Đọc bài viết: "Bị chồng chê, tôi rút 100 triệu định đi làm đẹp nhưng rồi lại do dự" mà tôi thấy có bóng dáng chị gái mình trong đó.

Chị gái tôi là giáo viên, ăn mặc giản dị, tính cách gần gũi, hòa đồng. Lẽ ra, người như chị nên có một người chồng tốt. Nhưng oái oăm thay, anh rể của tôi lại là kẻ ham ăn lười làm, chỉ thích than nghèo kể khổ để lấy lòng thương của người khác. Sau nhiều lần bất đồng quan điểm, vợ chồng chị tôi đã ly hôn.

Chị tôi bế con về nhà ngoại xin tá túc. Bố mẹ tôi thương con gái nên cho chị một mảnh đất. Chị lấy tiền tiết kiệm, vay thêm những người thân xung quanh để xây căn nhà cấp 4, nhỏ gọn, tiện nghi, đủ để 3 mẹ con chị ấy sinh sống.

Có lẽ vì phải chăm sóc cho hai con nên chị tôi càng tiết kiệm hơn. Chị ấy không dám mua cái áo mới, không dám mua cả đôi giày khi vào năm học mới.

Hôm qua, tôi tặng chị gái một cái áo hàng hiệu hơn 3 triệu. Những tưởng chị ấy sẽ vui lắm, nhưng không, chị vừa biết giá tiền của cái áo đã giận dữ đòi đem trả lại. Chị còn lớn tiếng mắng mỏ tôi hoang phí. Với chị, 3 triệu là một số tiền rất lớn, mẹ con chị có thể ăn cả tháng chứ không ít.

Thấy thái độ của chị gái, tôi buồn lắm. Chị ấy không biết cách chăm chút bản thân, không thương yêu bản thân thì sẽ khổ suốt đời thôi. Nhưng chị lại cho rằng suy nghĩ của tôi còn non nớt quá, điều chị cần bây giờ là tiền nuôi con chứ không phải là hưởng thụ cho bản thân. "Em chưa có con nên chưa hiểu được nỗi lòng của người làm mẹ như chị đâu". Chị tôi chốt câu cuối như thế.

ADVERTISEMENT

Vì cái áo mà chị em tôi giận dỗi nhau. Chị kiên quyết không nhận áo. Tôi cũng không thể đem áo đi trả cho shop được. Nhìn cái áo nằm chỏng chơ trên bàn mà tôi chẳng biết nên làm sao nữa?