Nhìn thấy biểu hiện và khuôn mặt của đứa trẻ, tôi lờ mờ hiểu ra sự thật 4 năm về trước.
Ảnh minh họa
Tôi và bạn gái cũ chia tay cách đây hơn 4 năm vì lý do gia đình. Khi đó, bố mẹ tôi không hài lòng với hoàn cảnh của bạn gái nên đã ép tôi phải chia tay. Tình yêu 2 năm thắm thiết của chúng tôi cũng không thể nào khiến bố mẹ chấp thuận. Ban đầu tôi cương quyết không từ bỏ mối tình này nhưng vì mẹ tôi dọa dẫm, mang sức khỏe của mình ra ép tôi nên cuối cùng tôi phải chấp nhận.
Ngày nói lời chia tay, bạn gái khóc ngất. Cô ấy quá yêu tôi, đó là điều tôi cảm nhận rõ ràng nhất. Tôi nói bạn gái hãy cho tôi thêm thời gian để giải quyết mọi chuyện nhưng cô ấy nói: “không còn thời gian nữa anh ạ”. Khi đó vì quá nhiều việc phải suy nghĩ nên tôi không để ý chi tiết tới từng lời nói của bạn gái.
Tôi từ bỏ người yêu cũ vì bị mẹ dùng sức khỏe để ép (Ảnh minh họa)
Cô ấy thay số điện thoại, chuyển nhà, mất liên lạc từ đó. Tôi tìm mọi cách để liên lạc xem cô ấy sống ở đâu nhưng tất cả đều vô ích. Gia đình cô ấy cũng không muốn tiếp tôi nên tôi chẳng có tin tức gì về bạn gái. Bẵng đi được nửa năm, tôi lấy người khác, là cô gái mà bố mẹ tôi mai mối.
Gia đình tôi rất ưng ý người con gái này vì cô ấy không chỉ xinh xắn còn du học nước ngoài, lại là người quen của mẹ. Tôi dù không hài lòng thì cũng gật đầu lấy vợ vì lúc đó trong đầu tôi không suy nghĩ được gì nhiều. Tôi chỉ muốn làm hài lòng bố mẹ cho xong.
Thời gian trôi đi, nhờ gia đình vợ hậu thuẫn tôi xin được vào làm việc tại một bệnh viên uy tín, đúng ngành nghề. Đôi khi tôi vẫn nghĩ tới người yêu cũ, không biết giờ này cô ấy làm gì ở đâu nhưng cũng chỉ thoáng qua vài phút. Nhiều năm trôi qua, tôi cũng không muốn xáo trộn cuộc sống của mình. Vợ chồng tôi ngoài khó có con thì cuộc sống khá hòa thuận, vợ tôi cũng là một người chu đáo, biết điều và rất yêu thương chồng.
Mọi việc tưởng trôi vào dĩ vàng thì cách đây 1 tháng tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ tại bệnh viện. Cô ấy đang chạy đôn chạy đáo làm thủ tục cho con thì va phải tôi. Hai đứa nhìn nhau ái ngại, người cũ cũng chào tôi rồi vội đi, nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn cả là cô ấy lại vào chính phòng khám của tôi.
Nhìn đứa con khoảng 4 tuổi sốt cao, toàn thân nổi vết, tôi mới hỏi. Cô ấy bảo con bị dự ứng khi ăn nhộng. Bỗng nhiên tôi giật mình. Tôi cũng bị dị ứng khi ăn nhộng. Nhìn kỹ khuôn mặt của cậu bé lại vô cùng giống tôi.
Trong lúc khám bệnh tôi đã lén ghi nhớ địa chỉ và số điện thoại của cô ấy trên sổ khám. Lúc kê thuốc xong, người cũ cũng chỉ chào tôi rồi ra về. Tối đó về tôi cứ suy nghĩ mãi chuyện này và quyết định làm liều. Hôm sau tôi gọi điện hẹn gặp bạn gái cũ, hỏi rõ ngọn ngành về đứa trẻ thì tự nhiên cô ấy òa khóc. Đúng như tôi đoán, đứa trẻ chính là con của tôi. Ngày chia tay cô ấy đã mang bầu. Đó là lý do khiến cô ấy nói câu: “không còn thời gian nữa” nhưng tôi lại không mảy may bận tâm.
Đứa trẻ hôm trước đến khám chính là con trai của tôi. Hai mẹ con cô ấy nương tựa vào nhau nhiều năm nay và cô ấy cũng chưa lập gia đình. Tự nhiên lòng tôi rộn ràng. Bao nhiêu lo lắng, hối hận ùa về trong tôi. Về nhà, tôi có nói chuyện này với mẹ. Điều khiến tôi bất ngờ là thái độ của mẹ. Mẹ nói tôi đưa mẹ đến gặp cô ấy, cho con trai cô ấy đi xét nghiệm xem có phải con của tôi không. Nếu đúng thì mẹ sẽ đón cháu về để chăm sóc vì hiện tại tôi chưa thể có con vì sức khỏe của vợ yếu lại thêm bà mong ngóng cháu từ rất lâu rồi.
Tôi nói mẹ quá vô lý khi đưa ra yêu cầu đó. Chắc chắn bạn gái cũ của tôi sẽ không bao giờ chấp nhận việc này dù đó có phải là cháu của bà hay không. Mẹ còn bảo nếu cô ấy không chấp nhận thì tôi nói sẽ chia tay vợ hiện tại để cưới cô ấy và cho con danh chính ngôn thuận làm cháu nhà này.
Tôi thật không hiểu nổi tại sao mẹ lại có thể nói ra những lời lẽ như thế. Hôm đó, khi tôi và mẹ đến nhà của bạn gái cũ thì thất thần thấy vợ mới cũng xuất hiện. Mẹ tôi vì không còn đường chối cãi nên đã nói luôn ý định của mình trước mặt con dâu. Tưởng như vậy sẽ đón được cháu đích tôn về nhưng bà không ngờ, bạn gái cũ của tôi thẳng thừng từ chối. Chính cô ấy mời vợ của tôi đến nhà để chứng kiến toàn bộ sự việc.
Ngay ngày hôm sau, tôi nhận đơn ly hôn từ vợ và người cũ cùng con trai cũng dọn đi nơi khác ở. Lần này tôi thực sự mất vợ, mất con và mất tất cả rồi. Mẹ tôi chỉ biết ôm mặt khóc nhưng bà không hiểu chính sự ích kỷ của mình đã hại cả cuộc đời tôi. Ngày trước vì mẹ mà tôi bỏ rơi hai mẹ con cô ấy, giờ thì cũng vì mẹ mà tôi bị vợ ly dị, trở thành kẻ cô độc và đáng khinh bỉ trong mắt mọi người. Tôi thực sự không biết nên làm thế nào đây vì chính tôi đã hủy hoại hai người phụ nữ đáng thương.
Nguồn Tin: