Phát hiện ra căn bệnh dị dạng mạch máu não trong giai đoạn vàng điều trị nhưng không có điều kiện chạy chữa, Linh gặp một loạt biến chứng gây liệt nửa người, mù mắt và điếc tai.
Mắc bệnh hiểm nghèo khiến Linh phải sống cảnh thực vật suốt đời.
Từ một nữ sinh ấp ủ ước mơ học thật giỏi, thi đỗ đại học, tìm kiếm một công việc ổn định phụ giúp cha mẹ đỡ vất vả, suốt 8 năm nay, Hoàng Thị Linh phải chấp nhận sống cuộc đời thực vật. Cái nghèo đeo đuổi khiến thiếu nữ 21 tuổi, quê Hà Giang gặp một loạt biến chứng từ căn bệnh dị dạng mạch máu não.
Cơn ác mộng đến với Linh vào năm 2015 khi đang học lớp 8, em bắt đầu xuất hiện triệu chứng đau đầu. Những cơn đau kéo đến dồn dập nhưng gia đình không có tiền đưa đi bệnh viện, em chỉ uống thuốc giảm đau ở nhà.
Trải qua 2 năm ròng, thuốc giảm đau cũng hết tác dụng vì cơ thể nhờn thuốc, Linh xuất hiện thêm triệu chứng mất tự chủ. Cha mẹ vội vàng vay mượn chút tiền, đưa em đi bệnh viện đa khoa tỉnh Hà Giang thăm khám. Qua chụp chiếu, bác sĩ đánh giá tình trạng của Linh rất nặng, khuyên nên chuyển tuyến tới bệnh viện Bạch Mai.
Sau khi đánh giá tổng thể, các bác sĩ ở bệnh viện Bạch Mai kết luận Linh mắc chứng dị dạng mạch máu não, đề nghị gia đình cho em nhập viện điều trị gấp. Lại một lần nữa cái nghèo cản trở, cha mẹ em đành xin thuốc cho con về uống.
Tình hình vẫn không khả quan hơn cho đến tận năm 2020, căn bệnh dị dạng mạch máu não càng khiến cơ thể Linh suy kiệt. Không được điều trị kịp thời, lỡ mất giai đoạn “vàng”, năm 2021, em bị tai biến mạch máu não gây liệt nửa người, mù mắt, tai điếc. Những biến chứng đó khiến em sống như người thực vật, chỉ nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều phụ thuộc vào bố mẹ năm nay đã ngoài 50 tuổi.
Chứng kiến cuộc sống khốn khổ của em gái mình, chị Hoàng Thị Dược rưng rưng: "Em tôi bị bệnh hiểm nghèo đúng vào độ tuổi còn quá trẻ. Tương lai phía trước còn dài, giờ chỉ nằm một chỗ. Bố mẹ tôi đau lòng lắm. Cũng vì cái nghèo mà chúng tôi bất lực trước cái khổ của em".
Gia đình em Linh là người dân tộc Tày, thuộc diện khó khăn trên địa bàn xã Xuân Giang (huyện Quang Bình, tỉnh Hà Giang). Để có tiền cho con đi bệnh viện, cha mẹ em đã bán đi gần hết đất đai được 300 triệu đồng. Số tiền này chỉ đủ trang trải chi phí khám chữa, thuốc men, sinh hoạt và đi lại giữa các bệnh viện.
Đến nay, toàn bộ tiền bán đất đã hết sạch. Theo bác sĩ đánh giá, trường hợp của Linh chắc chắn sẽ phải phẫu thuật nhưng chi phí khá tốn kém, có thể lên tới vài trăm triệu đồng. Con số này là gánh nặng lớn đối với gia đình em. Đặc biệt đến nay, cha mẹ em không còn khả năng làm kinh tế, đất đai đã bán đi không còn đủ để canh tác.
Mặc dù mất đi sự tự chủ đối với các hoạt động sinh hoạt, Linh vẫn cảm nhận được nỗi khốn khổ của gia đình mình. Nỗi buồn hiển hiện trên khuôn mặt em hàng ngày, có lúc Linh cứ nói về ước mơ được sống một cuộc sống bình thường để cho cha mẹ, anh em trong nhà bớt khổ.
Gia cảnh em Linh đã lâm vào bước đường cùng. Mọi hy vọng dành cho em đều trông chờ vào việc phẫu thuật nhưng dường như nó quá mong manh bởi gia đình đã cạn kiệt hoàn toàn về kinh tế.
Nguồn Tin: