Đặt camera trong phòng, tôi check kỹ lưỡng từng hôm một nhưng chẳng thấy chị lấy thứ gì cả, chị chỉ vào
dọn phòng
rồi đi.
Nhà tôi
làm kinh doanh
nên bận chẳng có thời gian ở nhà nhiều. Toàn bộ nhà cửa và 2 đứa con nhỏ tôi giao hết cho
bác giúp việc
lâu năm trông coi giúp. Bác thật thà, hiền lành nên tôi khá yên tâm. Vậy mà gần đây sức khoẻ bác
không tốt
, bác xin nghỉ về quê tôi đành phải tìm người khác thay thế. Lần này là một chị gần 50 tuổi, nhanh nhẹn, nhưng không đáng tin cho lắm.
Chị ở nhà tôi nhưng rất biết cách kiếm thêm
thu nhập
như bán chai lọ hay đón trẻ thuê cho
nhà hàng xóm
. Chồng tôi thì quý chị nhưng tôi thì không, với chị, tôi luôn đặt sự nghi ngờ. Từ ngày chị tới nhà tôi đến giờ tiền trong phòng thi thoảng lại mất một cách bí ẩn. Số tiền không nhiều nhưng cũng không ít, tôi nghi chị lấy mà chưa có bằng chứng. Trước đây bác giúp việc ở nhà tôi chẳng mất cái gì, vậy mà từ ngày chị đến tiền cứ không cánh mà bay.
ADVERTISEMENT
Xót ruột, tôi lắp camera mà không để chồng hay
chị giúp việc
biết. Đặt camera trong phòng, tôi check kỹ lưỡng từng hôm một nhưng chẳng thấy chị lấy thứ gì cả, chị chỉ vào dọn phòng rồi đi. Chị ấy không lấy vậy ai lấy đây? Chồng tôi ư? Anh khẳng định mình không lấy, tiền anh còn đưa tôi giữ thì lấy làm gì.
ADVERTISEMENT
Theo dõi camera cả tuần trời tôi cũng phát hiện được ai là người lấy số tiền đó. Chẳng ai khác là chồng tôi, nhưng điều đáng sợ hơn cả là cứ tranh thủ tôi đi công tác là anh lại đưa một cô gái trẻ về nhà. Cảnh tượng trong phòng ngủ của tôi phơi bày ra trước mắt khiến tôi đau đớn tột độ. Anh ngoại tình và đưa bồ về nhà làm cái điều đáng xấu hổ kia ư? Mỗi lần cô bồ đến anh lại lấy tiền của tôi đưa cho và xóa mọi dấu vết.
Giá như chị giúp việc lấy tiền thì có lẽ tôi chỉ tức chứ chẳng đau đớn thế này. Nhưng không, chồng vẫn nói dối khi tôi gặng hỏi anh về người đàn bà kia. Anh không thú tội, ngược lại còn quay ra trách móc tôi mải kiếm tiền, không dành thời gian cho gia đình. Anh khen vợ người ta, chán nản khi nhìn về tôi.
Thở dài trước lời chồng than vãn, tôi tâm sự, hỏi dò anh:
“Em như vậy, anh sẽ tìm người khác chứ?”
. Anh im lặng, tôi đã hiểu được câu trả lời. Thực sự tôi rất buồn vì điều mình thấy. Ai cũng bảo tôi nóng tính, hay ghen nhưng
sao
lúc này có tất cả bằng chứng có thể tố cáo chồng ngoại tình mà tôi chẳng thể làm gì được.
Không phải tôi sợ mất chồng, sợ người thứ 3 mà tôi sợ bản thân mình không đủ can đảm đối diện với chuyện này. Chồng tôi vẫn diễn vai một người chồng bình thường nhưng sau lưng tôi lại ngoại tình. Tôi nên làm gì đây, im lặng và tự thay đổi bản thân mình để chồng quay trở về hay làm ầm lên, chấp nhận mất chồng? Phụ nữ làm chủ kinh tế, lo cho gia đình chẳng lẽ lại khó giữ người đàn ông bên cạnh thế ư?
(Xin giấu tên)
Chị giúp việc sắp lấy chồng nhưng lại nhờ vả một chuyện khiến tôi khó xử
Nghe chị giúp việc nài nỉ, tôi cảm thấy bối rối, không biết nên làm gì cho phải.
ADVERTISEMENT
Chị giúp việc đã ở nhà tôi suốt 10 năm nay. Chị ấy vốn là trẻ mồ côi, lớn lên ở mái ấm chung nên không có nhà cửa. Vì thế từ lâu nay, vợ chồng tôi đã không còn xem chị ấy như người làm công nữa mà giống như một người chị gái trong nhà. Việc nhà cửa, mua sắm, đôi lúc chúng tôi cũng hỏi qua ý kiến của chị. Bù lại, chị Tâm (chị giúp việc) cũng lo liệu công việc trong nhà hết sức chu toàn, chăm sóc con tôi chu đáo. Tôi chưa từng phải lo lắng hay phàn nàn gì về chị.
Năm nay chị Tâm hơn 40 tuổi rồi. Vợ chồng tôi nhiều lần giới thiệu cho chị ấy vài người bạn với mong muốn chị ấy tìm được chỗ dựa về sau. Nhưng mấy lần mai mối đều không có kết quả tốt.
Chiều qua, chị Tâm đưa tôi đi gặp mặt một người đàn ông. Vừa thấy anh ấy, tôi đã rất bất ngờ. Đó chẳng phải là ai khác mà chính là anh xe ôm thường hay đứng trước ngõ nhà tôi để chờ khách. Chị Tâm giới thiệu đấy là người yêu của chị ấy và chị ấy muốn kết hôn với anh.
"Chị không làm đám cưới đâu, chỉ đăng ký kết hôn thôi. Nhưng mà anh ấy cũng không có nhà. Em thương chị, em cho vợ chồng chị sống trong nhà em một thời gian được không? Dù sao nhà em cũng còn trống 2 phòng. Chị làm ở nhà em, còn anh thì sáng đi xe ôm, tới tối mới về ngủ nên sẽ không làm phiền vợ chồng em nhiều đâu. Khi nào dành dụm đủ tiền, vợ chồng chị sẽ mua mảnh đất nhỏ ở quê rồi về đó ở".
Tôi cũng thương cho hoàn cảnh tội nghiệp của chị Tâm và anh xe ôm lắm. Tôi cũng muốn giúp đỡ họ để họ có một cuộc sống tốt hơn, ổn định hơn. Nhưng cho họ ở trong nhà e là không tiện lắm. Bảo chị ra ở trọ thì cũng không được vì nhà tôi có phòng trống mà lại để chị ra ngoài trọ. Tôi có nên bàn với chồng, cho chị Tâm vay một số tiền để chị ấy mua đất mua nhà trước không? Vì nếu chị ấy về quê ở thì vợ chồng tôi sẽ khốn đốn vì không tìm được người làm thay thế chị ấy. Tôi rối trí quá. Nên làm sao cho hợp lý hợp tình đây?