4 tháng nay, tôi vừa trông con nhỏ vừa trông hộ con gái 10 tháng tuổi của chị dâu. Vợ chồng chị ấy đang mở rộng kinh doanh nên bận túi bụi. Con gái còn quá nhỏ nên không dám đi gửi trường tư. Bố mẹ chồng tôi lại đau bệnh suốt nên cũng chẳng thể nhờ vả trông cháu được.
Khi chị dâu than thở chuyện gặp khó khăn trong việc gửi con, tôi đã chủ động đề nghị chị đem cháu đến cho mình trông. Dù gì tôi cũng đang nghỉ làm để chăm sóc con nhỏ, tiện thể chăm luôn cháu chồng cũng là điều bình thường.
Dù có sự giúp đỡ của bố mẹ chồng nhưng vật lộn với hai đứa bé đang tuổi tập đi thật không dễ dàng gì. Đã thế, trong thời gian đó, bố chồng tôi còn tái phát bệnh tim, phải điều trị ở bệnh viện suốt 2 tuần. Chồng và mẹ chồng tôi thay phiên nhau chăm sóc ông ở viện.
Một mình tôi phải thức khuya dậy sớm, nấu cơm đưa chồng đem xuống viện cho bố, nấu cháo cho hai đứa bé. Dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ để 7 giờ đón con của chị dâu. Vất vả là thế, tôi vẫn không nhận một đồng tiền nào mà chị dâu đưa. Bởi tôi nghĩ, chị em trong nhà, giúp đỡ nhau khi khó khăn là điều đương nhiên, không thể cái gì cũng quy thành tiền bạc được.
Hôm qua là ngày thôi nôi của con trai tôi. Tôi tổ chức bữa tiệc nhỏ, mời vợ chồng chị dâu đến dự. Ăn uống xong xuôi, chị dâu đưa cho tôi món quà, bảo là quà sinh nhật của cháu. Tôi mở ra xem thì choáng váng khi thấy bên trong là một lượng vàng.
Tôi vội trả lại cho chị dâu nhưng chị ấy không nhận, còn bảo là ” quà tặng cháu chứ không phải trả tiền công cho thím, thím cứ nhận cho anh chị vui lòng”. Thú thật, dù có trả tiền công trông cháu 4 tháng thì cũng không tới giá 1 lượng vàng như thế. Món quà này thật sự quá lớn.
Hiện tại, chị dâu đã thuê được bảo mẫu toàn thời gian giúp chị ấy trông con tại nhà. Tôi nhận món quà lớn càng cảm thấy khó xử hơn. Tôi phải trả lại lượng vàng này bằng cách nào đây?
Theo: Xã Luận
0 Bình luận