Mình lấy chồng được 1 năm, khi ấy chỉ mới 21 tuổi, giờ mình có 1 bé trai 5 tháng. Cả đám cưới đám hỏi diễn ra chóng vánh do mình có bầu trước, hồi ấy mẹ mình khóc ghê lắm, nhưng một đứa con gái 21 tuổi chỉ biết tin vào tình yêu, chứ làm gì đã thấm cuộc sống.
Nhà mình ở ngoại thành, bố mẹ có công ty may vừa vừa, gia đình cũng gọi là có điều kiện. Còn gia đình chồng ở tỉnh, kinh tế cũng tương tự nhà mình. Anh ấy hơn mình 10 tuổi, là người rất giỏi tính toán, thích làm thơ, hát hay. Mình yêu cũng chỉ vì anh hay hát cho mình nghe, anh có bất động sản , có 1 công ty nhỏ và xe riêng, những tưởng cuộc sống của mình khỏi lo gì khi lấy được chồng vừa trưởng thành, vừa môn đăng hộ đối, vừa có điều kiện, nhưng không. Chồng mình là người vô cùng keo kiệt!
Khi lấy chồng, mình mới biết anh có tính đó. Công ty anh có khoảng 15 người, mọi chi tiêu văn phòng, mỗi tháng anh chỉ đưa cho mình 10 triệu bao gồm điện nước, văn phòng phẩm, sửa chữa và tiền ăn trưa cho hơn 10 người. Còn tiền thuê văn phòng anh trả theo quý. Chỉ vì không muốn bỏ ra vài trăm phụ cấp ăn trưa cho nhân viên nên anh bắt mình nấu cơm trưa cho hơn 10 người, chỉ vì tiết kiệm tiền thuê HR nên anh để mình làm luôn mặc dù mình không có 1 chút kiến thức gì. Chỉ vì không muốn bỏ ra 200 ngàn tiền thuê lao công nên anh luôn sai mình dọn dẹp, dù mình bầu bí nhưng lúc nào cũng tất bật.
Ảnh minh họa: Internet
Dù có căng não tính toán thì với mức 10 triệu kia không bao giờ đủ, mình và anh cãi nhau rất nhiều về vụ này, mỗi lần mình bảo anh bỏ thêm tiền là anh lại bắt mình ghi chép chi li chi từng đồng một, kể cả mua 1 cái bút cũng phải ghi, tiền ăn cho hơn 10 nhân viên cũng phải đi tìm nơi mua giá rẻ nhất, nấu đơn giản nhất, anh cầm hết tài chính, không hề cho mình đụng một tý nào.
Đến nỗi nhân viên họ ăn để ủng hộ cho mình vui, nhiều khi thấy mình vất quá họ cũng không ăn, không đòi tiền phụ cấp, thế rồi anh quay ra nói mình không biết nấu ăn. Vì ai cũng biết tính anh nên nhiều lúc mọi người còn ra nấu phụ mình, mình nấu ở góc trống nhỏ ngoài văn phòng. Mỗi lần ngày lễ tết, hoặc thưởng doanh thu, anh đều viện cớ cãi nhau với mình, chửi mình suốt để nhân viên nhìn thấy vợ chồng sếp thế mà không dám đòi thưởng. Vì hiểu tính anh nên mọi người cũng không dám nhắc, có nhắc hết nước bọt thì cũng được thưởng 200-300 ngàn tuỳ hứng.
Mình có bầu phải làm hết mọi việc, thèm 1 bữa nướng, lẩu cũng phải bỏ tiền nói "Em BAO" thì anh mới chịu đi. Không thì bữa ăn ngoài chúng mình chỉ có bún phở 25 ngàn, không được ăn bát đắt hơn. Có lần mình in sai 3 tờ A4, trước mặt nhân viên anh chửi mình "Mày định phá công ty à" lúc ấy vừa nhục vừa buồn.
Mình sinh con ở bệnh viện, vì lần đầu sinh nên sợ, anh bắt về tỉnh sinh cho rẻ nhưng mình đăng ký sinh ở Hà Nội, với gói sinh tổng 20 triệu, cũng từ đó mà anh luôn cằn nhằn "đẻ thôi cũng mất nhiều tiền". Khi mình sinh thường, sinh dễ, anh càng đay nghiến mình, vì sinh dễ mà tốn tận 20 triệu. Sinh xong, mình về quê ở với ba mẹ chồng, tại đây mình mới biết cả nhà anh đều có tính keo kiệt. Đến nỗi, mẹ mình xuống chăm không nhịn được mà đón mình về nhà ngoại, ba mẹ chồng vui ra mặt vì đỡ một khoản chi phí.
Ảnh minh họa: Internet
Thật sự, chỉ khi lấy chồng mới hiểu được, không đâu bằng gia đình ruột thịt, mình được bố mẹ chăm bẵm từng ly từng tý, bố mẹ mình không tính toán đồng nào, rồi chồng mình chỉ đưa mỗi tháng 4-5triệu tiền sinh hoạt. Sinh được 2 tháng, chồng mình nói 1 câu tỉnh bơ "Nghỉ đẻ 2 tháng là nhiều rồi, thôi quay lại làm việc đi, vừa chăm con vừa làm việc được, nhờ bà ngoại bà nội lên bế hộ". Điều này làm bố mẹ mình giận, mình không đi làm lại vì thương con và sức khoẻ mình không đảm bảo.
Suốt từ ấy đến giờ, anh luôn chì chiết mình, anh nhất quyết không gửi một đồng nào nuôi con, mình không cần, ba mẹ mình không cần, nhưng thật sự thấy tủi, đến tiền đi tiêm ông bà ngoại cũng trả. Nhiều lúc thấy ngưỡng mộ các cặp đôi khác thật sự, dù không giàu nhưng người ta luôn lo lắng cho vợ con.
Thật sự không biết phải làm gì đây, mình có nhiều cái sai, sai khi bỏ học để lấy chồng, sai khi lấy nhầm chồng, sai khi để bố mẹ lo lắng, sai khi không nghe lời bố mẹ. Mình thật sự khủng hoảng, bố mẹ mình có thể lo cho cả 2 mẹ con nhưng thật sự mình luôn đau đáu, luôn buồn phiền. Không biết phải làm sao bây giờ, con mình còn bé, phải làm sao đây khi mình không được hạnh phúc với cuộc hôn nhân này!!
Theo NEU Confession
Theo
Linh Chi (t/h) | Phụ Nữ Sức Khỏe
Link bài gốc
Copy link
https://phunusuckhoe.giadinhonline.vn/phu-nu-va-gia-dinh/lay-chong-giau-toi-tuong-da-sang-trang-moi-cuoc-doi-ngo-dau-day-moi-la-bat-dau-nhung-ngay-chua-chat-nhat-505722.html