Tôi và chồng quen nhau qua sự giới thiệu của một người bạn, anh có công ty riêng, sự nghiệp phất như diều gặp gió nhưng không hiểu sao lại thích tôi. Khi mới quen ai cũng nghĩ tôi đến với anh chỉ vì tiền, nhưng dù mọi người có nói gì đi nữa, tôi chỉ muốn có một cuộc sống gia đình thuận hòa.
Sau khi kết hôn, tôi nghỉ việc và trở thành bà nội trợ kiêm bảo mẫu ở nhà. Những lúc rảnh rỗi tôi đi mua sắm những gì tôi thích, cuộc sống khá nhàn nhã. Nhưng thời gian êm ấm chẳng kéo dài được lâu, đến năm thứ 5 chung sống, chồng tôi không may phá sản, cuộc sống của gia đình như đang từ trên mây rơi xuống đất. Chồng tôi trầm cảm, suốt ngày rượu chè quán xá, thi thoảng mới về nhà. Một mặt tôi động viên chồng vui lên, một mặt gửi hồ sơ khắp nơi để tìm việc làm, vì cuộc sống vẫn phải tiếp diễn cho dù có chuyện gì xảy ra.
Vì không còn nhiều tiền nên chúng tôi không thể tiếp tục thuê người giúp việc. Bà giúp việc đã ở nhà tôi 7 năm nên thân thiết như người nhà, bà ấy cũng đã lớn tuổi nên trước khi thôi việc, tôi có gặp riêng tâm sự rồi đưa cho bà ấy khoản tiền bằng ba tháng lương, cảm ơn bà đã chăm sóc gia đình chúng tôi trong nhiều năm. Bà giúp việc xúc động rơi nước mắt nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể động viên tôi cố gắng vượt qua khó khăn. Ở tuổi này, bà cũng khó tìm được công việc ở nhà khác nên chọn phương án về quê.
Sau khi thu dọn đồ đạc để chuẩn bị ra về, bà giúp việc đưa cho tôi một chiếc phong bì, nói là chồng tôi trước khi phá sản đã đưa cho bà và dặn dò nếu có chuyện gì xảy ra thì hãy đưa nó cho tôi. Tôi khá bất ngờ không biết chồng tôi làm vậy là có ý gì. Khi bà giúp việc về, tôi mới mở phong bì ra xem thì thấy một cuốn sổ tiết kiệm 300 triệu và đơn ly hôn chồng đã ký.
Khi nhìn thấy tờ đơn ly hôn, tôi đã chết lặng. Chồng không muốn làm khổ tôi vì anh ấy nợ nhiều tiền, anh bảo tôi cầm lấy sổ tiết kiệm để bắt đầu lại cuộc sống mới. Hiện tại đầu óc tôi trống rỗng, thấy mình như đang mơ ngủ, tôi không biết nên làm thế nào cho đúng. Bản thân tôi vẫn yêu chồng và không muốn ly hôn nhưng lại sợ bản thân không thể cáng đáng nổi. Tôi phải làm gì? Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên!
Theo: Xã Luận
0 Bình luận