Với đàn ông, bị chê sợ vợ có lẽ là điều rất
khó chịu
.
Ảnh minh họa
Sau khi cưới, chồng tôi
hạn chế tối đa
các cuộc nhậu với bạn bè. Anh đặt gia đình lên trên hết và luôn là
chỗ dựa vững chãi
cho tôi. Lấy nhau 3 năm, có một cô nhóc 2 tuổi nhưng tình cảm của chúng tôi vẫn luôn
mặn nồng
như thuở
mới cưới
.
Chủ nhật vừa rồi, chồng tôi mời
nhóm bạn thân
thiết đến nhà chơi. Tôn trọng bạn của chồng nên tôi cũng chuẩn bị mâm cơm thịnh soạn và chai rượu ngoại để thết đãi.
Khi họ ngà ngà say, một người bỗng lên tiếng chê chồng tôi sợ vợ: “Anh thấy em có vợ xong là đội vợ lên đầu. Rủ đi nhậu mà trăm lần mới được một lần. Vợ là vợ mà anh em là anh em. Em phải cân bằng giữa hai bên chứ?”.
Tôi đang cho con ăn ngay bên cạnh, nghe anh chàng ấy nói mà giận. Bị chê sợ vợ, chắc chồng tôi cũng khó chịu lắm. Tôi định lên tiếng, khẳng định vợ chồng tôi chẳng ai sợ ai cả, chỉ là tôn trọng nhau để sống hạnh phúc thôi. Nhưng tôi chưa kịp nói thì chồng tôi đã nói trước: “Cảm ơn anh đã quan tâm em. Nhưng em nghĩ vợ chồng mà không tôn trọng nhau thì khó sống, khó hạnh phúc lắm. Em lấy vợ là muốn cô ấy sống vui vẻ chứ không phải để cô ấy lo lắng, đau khổ. Với lại, dù có sợ thì em sợ vợ em chứ sợ vợ của ai mà anh phải lo, phải không ạ?”.
Câu trả lời nửa đùa nửa thật của chồng tôi đủ khiến đám bạn của anh im bặt. Tôi nghe mà nở hoa trong bụng. Chọn đúng chồng thì chẳng phải lo nghĩ điều gì cả bởi chính anh sẽ là người giải quyết hết mọi rắc rối trong cuộc sống chung, kể cả những lời khen chê của thiên hạ. Tôi thật may mắn khi có một người chồng tuyệt vời như thế.
(anhquy…@gmail.com)
Nghe câu nói của người yêu với nhóm bạn thân, tôi đã cầu hôn cô ấy ngay
Tôi bất ngờ với câu nói của bạn gái mình. Xem ra, tôi đã tìm đúng người rồi.
Tôi và Giang yêu nhau cũng 8 tháng rồi. Tôi đã đưa bạn gái về nhà chơi và cô ấy cũng chấp nhận gia cảnh nhà tôi. Gia đình tôi không mấy khá giả, bố tôi lại đau bệnh luôn, em gái thì còn đang học đại học. Vì gánh nặng kinh tế nên tôi phải làm nhiều việc cùng một lúc mới kiếm đủ tiền gửi về nhà.
Thật may vì Giang hiểu và thông cảm cho tôi. Chúng tôi ít khi gặp nhau do tôi quá bận rộn. Nhưng bạn gái luôn động viên, khuyến khích tôi cố gắng từng ngày. Từ lúc gặp Giang, tôi có cảm giác mình có thêm một nguồn động lực mạnh mẽ để phấn đấu.
Hôm qua, Giang dẫn tôi đi uống cà phê với nhóm bạn thân. Khi tôi đi vệ sinh, vô tình nghe một cô bạn nói khá to: "Nghĩ sao người như mày lại yêu một anh chàng shipper vậy hả?". Tôi sững người. Hèn chi tôi cứ thấy cô gái này quen quen, hóa ra là tôi đã từng gặp qua.
Thường thì buổi tối, tôi sẽ nhận ship hàng cho mấy quán ăn để kiếm thêm thu nhập. Còn ban ngày thì làm ở xưởng cơ khí. Lúc đó, tôi định lúc về sẽ giải thích cho rõ ràng thì nghe bạn gái mình nói: "Shipper thì có sao, mình thấy anh ấy yêu mình, quan tâm mình chân thành là được rồi. Cưới về rồi thì vợ chồng cùng cố gắng chứ, sao cứ đổ hết gánh nặng lên vai đàn ông vậy?".
Tôi bất ngờ trước câu trả lời của người yêu và thêm hãnh diện về em. Tôi đã tìm được đúng người đồng cam cộng khổ với mình rồi.
Tối đó, tôi đã cầu hôn Giang bằng một chiếc nhẫn bạc. Nhưng tôi tự nhủ sẽ phấn đấu để mua tặng Giang chiếc nhẫn xứng đáng với tình yêu chân thành của cô ấy. Giang đồng ý ngay và hỏi khi nào sẽ tổ chức đám cưới. Tôi cũng muốn cưới lắm nhưng hoàn cảnh kinh tế chưa cho phép chúng tôi tổ chức ngay bây giờ. Mà chần chừ thì tôi sợ người yêu thất vọng. Tôi nên nói với Giang thế nào đây?
(vubinh...gmail.com)