Bố mẹ tôi mất sớm, nhà chỉ có 3 anh chị em nên chúng tôi yêu thương quan tâm nhau lắm. Khác với hai chị em tôi, anh Hoà tính tình nóng nảy, không suy nghĩ sâu xa, thích gì làm đấy. Thời thanh niên anh chơi bời, theo đám bạn xấu khiến bao lần chủ nợ đến đòi nhưng chị em tôi chẳng có đâu mà trả giúp anh. Vì thế, 32 tuổi anh mới kết hôn.
Chị Vân - vợ anh Hoà là người trầm tính, hiền lành, nhẹ nhàng. Chưa bao giờ tôi nghe anh nói lời yêu thương, nhẹ nhàng với vợ. Hầu hết anh toàn cáu gắt và cho rằng vợ là vận xui của anh, từ ngày cưới chị anh nợ lại càng thêm nợ, làm ăn cái gì là hỏng cái đấy. Hiểu tính anh mình, tôi chỉ thương chị Vân, động viên chị đừng trách anh, chị ậm ừ rồi thở dài đầy trăn trở.
Cưới 1 năm, 2 năm rồi 3 năm anh chị vẫn chưa có con, tôi giục vì dù sao anh cũng là con trai duy nhất trong nhà, dù đẻ trai hay gái cũng phải đẻ. Chị Vân khóc, chị nói chuyện này hơi khó vì từ ngày cưới nhau đến giờ anh chị chỉ ngủ chung 1 lần duy nhất… đó là đêm tân hôn.
Tôi hỏi vì sao lại vậy, vợ chồng không ngủ chung thì còn gì là tình cảm, sao có con được. Chị tâm sự anh toàn lảng tránh và than nợ nần chồng chất, đến bản thân còn chưa lo nổi sao lo được cho con cái. Anh nói không sai nhưng chẳng lẽ cứ mượn cớ nợ nần là không đẻ, đời con gái, thanh xuân của chị dâu thì sao. Tôi khuyên anh Hoà, anh gạt phắt đi bảo chuyện nhà anh tôi đừng can thiệp.
Làm ăn thì thua lỗ, cộng với cái tính ham cá độ của anh Hoà khiến anh nợ nhiều phải biệt xứ trốn nợ. Anh đi để lại cho chị món nợ hơn tỷ ngày nào cũng có người đến đòi. Chị Vân làm tích cóp được đồng nào lại trả nợ hết cho chồng. Có chồng như vậy nhưng chưa bao giờ tôi nghe chị có ý định ly hôn, giải thoát cho mình.
Anh tôi cứ trốn đi biền biệt không về, không ai biết anh ở đâu. Chồng vắng nhà vậy mà chị dâu lại chửa đôi. Ai cũng nghi ngờ về cái thai trong bụng chị, bố đứa bé là ai. Chị không nói, không giải thích điều gì mặc cho mọi người nói chị lăng loàn, phản bội. Cho đến khi 2 đứa nhỏ chào đời thì tất cả như vỡ oà bởi 2 đứa giống hệt anh Hoà.
Thắc mắc khi về vấn đề này, tôi gặng hỏi mãi chị mới trả lời là con của anh Hoà thật. Ba năm trốn nợ, thi thoảng anh có về nhà chốc nhát ban đêm và lần anh say rượu về nhà, anh chị đã thân mật với nhau. Đây là kết quả của đêm say rượu hôm đó, nhưng anh biết chẳng quan tâm hay vui vẻ gì với chị. Chị bảo do anh không yêu, không có tình cảm với chị nên thế đấy. Chị chọn lấy anh, sinh đẻ chị phải cắn răng chịu đựng tất cả thôi.
Nhìn người phụ nữ vất vả bên hai đứa con đỏ hỏn, tôi thương và trách chị dâu quá yêu chồng để anh có thể làm tổn thương, khổ chị thế này. Là đàn ông dù không yêu nhưng đã có con thì phải có trách nhiệm với con cái. Tôi có nên khuyên anh mình về nhà chăm sóc mẹ con chị không?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet